“Đừng nên phụ thuộc vào việc người khác đã đối với ta như thế nào mà hãy chú ý vào những điều ta cần làm và phải làm ngay để thoát ra khỏi đau khổ càng nhanh càng tốt…”
Ai cũng có những nốt trầm trong cuộc đời, đó là những lúc ta buồn chán, thất bại, hoặc khi chưa thích nghi được với hoàn cảnh mới. Khi buồn chán nhiều người không còn tha thiết gì nữa, thậm chí còn không muốn sống. Nhiều khi thức tỉnh lại, nhận biết điều đó là vô lý, nhưng họ vẫn thấy bất lực vì không biết làm cách nào để thoát ra hoàn cảnh buồn chán đó.
Thăng trầm trong cuộc sống là chuyện tất nhiên, không ai có thể cưỡng lại được, nhưng để mình bị đắm chìm trong đau khổ thì lỗi đó lại do chính ta chứ không phải là do ai khác. Nếu hiểu được sự đổi thay là quy luật hiển nhiên, ta không nên tiếc nuối quá khứ, biết chấp nhận hiện tại và biết buông xả bỏ những dằn vặt viển vông. Nên biết rằng khi ta nắm chặt một vật nặng nào đó trong tay thì trước sau gì ta cũng phải buông thôi, nên nếu buông được sớm thì sẽ tốt hơn.
Khi ta để cảm giác tiêu cực dẫn dắt, ta sẽ thấy lòng tự ái của mình được vuốt ve, nhưng đau khổ không biến mất mà sẽ lan rộng hơn như dầu được châm thêm vào lửa. Ngược lại, nếu ta biết dùng lý trí chống lại suy nghĩ tiêu cực, chấp nhận bỏ qua mọi thứ, chiến thắng được lòng tự ái, thì lòng yêu thương mới có chỗ phát triển, như nước mát giúp làm tắt đi đau khổ. Nên nhớ đừng phụ thuộc vào việc người khác đã đối với ta như thế nào mà hãy chú ý vào những điều ta cần làm và phải làm ngay để thoát ra khỏi đau khổ càng nhanh càng tốt.